Khám phá

Cryptic – loạt câu đố kinh dị không dành cho người yếu tim (P16)

Bạn sẽ phải đọc đi đọc lại nhiều lần mới có thể hiểu hết diễn biến câu truyện.

Câu 1:

Đôi lúc tôi chẳng hiểu cảnh sát ngày nay làm những gì nữa, hình như họ chẳng bao giờ phá nổi một vụ án nào hết. Tôi sống trong một thành phố tệ nạn và gần đây mọi chuyện càng ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Tuần trước, gần nhà máy chỗ tôi làm việc đã xảy ra một vụ án mạng. Một phụ nữ trẻ bị đâm chết bởi một cái dùi đục đá, mà không phải dùi đục thông thường đâu nhé, cán của nó có hình đầu lâu xương chéo hẳn hoi! Mọi người sống trong khu đang cực kỳ hoảng loạn. Dù là thành phố lớn nhưng ở đâu mọi người cũng bàn tán về vụ án mạng này. Thông tin chi tiết bị cảnh sát bưng bít đến mức tối đa. Mẹ tôi đang sống cùng tôi, giờ bà rất sợ ra ngoài buổi tối. Tôi đã bảo mẹ yên tâm nhưng bà khăng khăng nói rằng cảnh sát sẽ chẳng bao giờ phá được vụ này đâu. Họ thậm chí còn chưa tìm được món hung khí nào để lại cơ mà, cảnh sát thời nay thật kém cỏi.

Hung thủ là ai?

Câu 2:

Tôi từng có một người em trai. Ký ức duy nhất của tôi về nó là khi tôi chia sẻ với nó những viên kẹo dẻo mà tôi được cho trong bữa tiệc trà.

Dù vậy, em trai tôi đã qua đời khi mới chỉ một tháng tuổi. Em ấy vẫn sẽ sống mãi trong tim chúng tôi.

Chuyện gì đã xảy ra?

Câu 3:

Ai đang đi với con à?

10h tối và điện thoại reo. Chắc là do bố tôi cảm thấy lo khi giờ này tôi vẫn chưa có mặt ở nhà.

– Ai đang đi với con à?

– Con đang đi một mình mà. Sao bố hỏi thế?

– Vì bố nghe có ai nói chuyện với con nãy giờ.

– Bố đang ở nhà với ai đấy?

– Bố ở nhà với mẹ con, bà ấy ngủ rồi.…Điện thoại tắt, đoạn đường vẫn vắng như chưa từng có chàng trai và chiếc xe đạp ấy.

Câu 4:

Một ngày nọ, tôi bắt một chuyến tàu để về nhà. Khi ấy chỉ còn khoảng 10 phút nữa là đúng 12 giờ đêm. Đi được một đoạn thì tàu dừng lại ở trạm kế tiếp và một người đàn ông bước lên tàu. Sau khi cửa đóng lại, người đàn ông nọ như sực nhớ ra điều gì đó, bắt đầu nhìn dáo dác những hành khách xung quanh.

Anh ta nhìn tôi và hỏi, “Xin lỗi vì mạo muội, nhưng cho tôi hỏi có phải năm nay cậu 28 tuổi không?”

“Đúng vậy, nhưng sao anh biết?”, tôi ngạc nhiên hỏi lại. Nhưng anh ta không trả lời, mà tiếp tục vội vàng hỏi người bên cạnh.

“Năm nay anh 45 tuổi phải không?”

“Có phải bà 62 tuổi không?”

“Sao cậu biết?”

Cứ như vậy, người đàn ông nọ hỏi hết những hành khách có mặt trong toa tàu. Dường như anh ta sở hữu một năng lực đặc biệt, chỉ nhìn người vào người khác là có thể biết được tuổi của họ.

Từ đó đến khi tàu tới bến còn khoảng 15 phút, toàn bộ hành khách bao gồm cả tôi đều rất kinh ngạc trước khả năng khác thường của người đàn ông kia, ai nấy đều nhìn anh ta bằng ánh mắt vừa tò mò vừa có phần sợ hãi. Cho đến khi anh ta hỏi người cuối cùng có mặt trong toa tàu – một người phụ nữ.

“Năm nay chị 50 tuổi phải không?”

“Đúng vậy, nhưng chỉ còn 5 phút nữa là tôi bước sang tuổi 51 rồi.” Người phụ nữ kia trả lời.

Nghe xong anh ta mặt mày tái mét, toàn thân cứng đờ không nói được câu nào nữa. Tại sao vậy?

Câu 5:

Mẹ tôi đối xử với bạn gái tôi chẳng ra gì cả! Bọn tôi đến chơi nhà thì mẹ chẳng bao giờ dành chỗ cho bạn gái tôi. Hôm nay trong lúc chúng tôi đang dọn dẹp, mẹ tôi còn túm lấy cô ấy và nói cô ấy đúng là đồ bẩn thỉu, còn dọa sẽ quăng cô ấy vào trong tủ nữa chứ. Không thể chịu đựng hơn được nữa, tôi liền quát: “Mẹ không được làm thế với Alice!”. Mẹ tôi nhìn tôi trừng trừng và bảo: “Alice là đứa nào vậy?”. Sao mẹ tôi lại có thể thô lỗ như thế được nhỉ!

Alice là ai? Tại sao bà mẹ lại có thể đối xử cay độc như thế?

ĐÁP ÁN

Câu 1:

Cảnh sát chưa tìm ra được hung khí mà anh ta đã biết hung khí là “một cái dùi đục đá, mà không phải dùi đục thông thường đâu nhé, cán của nó có hình đầu lâu xương chéo hẳn hoi!”. Như vậy chính anh ta là hung thủ thì mới biết rõ như vậy.

Câu 2:

Mới 1 tháng tuổi mà đã cho ăn kẹo dẻo, vậy chắc chắn đứa nhỏ này đã chết vì hóc miếng kẹo đó và bạn biết thủ phạm là ai rồi đấy!

Câu 3:

Khi vừa mới nhấc điện thoại ông bố đã hỏi ngay là “Ai đang đi với con à?”. Nếu ông bố đang ở nhà thì sẽ không thể nghe được cuộc nói chuyện của đứa con với người kia.

=> Ông bố nói xạo, ổng đi theo nó và ông thấy có người đang bên cạnh nó nên ổng mới gọi điện cho nó. Câu cuối của mẩu truyện cho thấy chàng trai đi xe đạp là kẻ đã nói chuyện với đứa con, và đây là 1 con ma.

Câu 4:

Thực chất người đàn ông này không có khả năng đoán tuổi của người khác mà là khả năng tiên tri dự đoán tương lai.

Người đàn ông bước lên tàu đã dự đoán được sẽ có một con tàu nào đó bị tai nạn và hành khách thì chết hết, nhưng ông ta lại chưa biết được đó là con tàu nào.

Hãy để ý chi tiết lúc người đàn ông lên tàu “ông ta sực nhớ ra điều gì”, từ chi tiết này có thể thấy là ông ta đang suy nghĩ vẩn vơ về việc con tàu nào sẽ gặp tai nạn thì lại lỡ bước lên tàu, sau đó mới sực nhớ ra thì đã muộn rồi, ông ta đã lên tàu.

Vì sợ sẽ lên phải con tàu gặp tai nạn nên ông ta mới dáo dác nhìn xung quanh và để xác minh, ông ta hỏi tuổi của từng người, và theo như lời giải đáp phía trên người đàn ông này có khả năng nhìn thấy tương lai, nói cách khác ông ta có thể nhìn thấy ảnh tưởng niệm (trong đó có tuổi thọ người chết) của các nạn nhân trong chuyến tàu bị tai nạn.

Ở đoạn cuối truyện ông ta hỏi tuổi của người phụ nữ, người này nói là 5 phút nữa bà sẽ bước sang tuổi 51, ông ta nghe vậy thì sợ đứng người, vì sao? Vì ông ta nhìn thấy được tuổi thọ trên di ảnh tưởng niệm của bà này là 50, chứ không phải 51, tức là bà này chỉ sống không quá 5 phút nữa, và tất cả hành khách trên tàu cũng như vậy, sẽ chết hết.

Bởi con tàu ông đang đứng, cũng chính là con tàu ông ta đã tiên đoán, sẽ gặp tai nạn.

Câu 5:

Cô gái tên là Alice này có thể chỉ là một con búp bê hay nộm gì đó mà anh chàng đó đã tưởng tượng ra.

Related Articles

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Back to top button